My Love A4
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

My Love A4

Diễn đàn thông tin, giải trí, kết bạn, học hỏi
 
Trang ChínhPortalLatest imagesTìm kiếmĐăng kýĐăng Nhập

 

 Hoàng tử và lọ lem

Go down 
Tác giảThông điệp
Admin
Admin
Admin
Admin


Tổng số bài gửi : 110
Join date : 26/08/2012
Age : 29
Đến từ : Nơi ấy ngọn đồi tình yêu ~

Hoàng tử và lọ lem Empty
Bài gửiTiêu đề: Hoàng tử và lọ lem   Hoàng tử và lọ lem I_icon_minitimeSun Aug 26, 2012 3:51 pm

Giới thiệu nhân vật:
- Phùng Ngọc Gia Hân: 16 tuổi, ngoại trừ khuôn mặt xinh xắn và học lực
khá tốt thì tất cả đều ở mức bình thường, từ gia cảnh, đến ngoại hình
(dáng người í ạ, nó hơi “đẹt” ) và năng khiếu, tính tình vụng về, tốt
bung, dễ gần, luôn vui vẻ
- Trần Duy Khoa: 16 tuổi, hoàng tử baby với nụ cười thiên thần rạng rỡ,
gia đình giàu có, bố là chủ tịch tập đoàn MW (nói chung gia cảnh tốt),
tính tình vui vẻ, không kiêu căng, dễ gần nhưng lại rất xa ~.~
- Trần Duy Khánh: 19 tuổi, anh trai của Khoa, đẹp theo kiểu lịch lãm,
nam tính, thành tích học tập siêu phàm, lạnh lùng, sống khép kín, chưa 1
mảnh tình dắt vai (sao ko bù cho thằng em chút nhỉ )
- Nguyễn Hoàng Phương Nhi: 16 tuổi, bạn thân của Gia Hân, xinh đẹp, học
giỏi, sẵn sàng giúp đỡ bạn bè, hiền lành, tốt bụng, gia cảnh cũng bình
thường
- Trần Mạnh Quân: hotboy lớp Hân và Nhi, đẹp trai rạng ngời, gia đình
giàu có, bố là tổng giám đốc công ti BKV thuộc tập đoàn MW của họ Trần,
kiêu căng, lăng nhăng, thay bồ như áo
- Nguyễn Phước Bảo Trân: 16 tuổi, học cùng lớp với Hân và Nhi, xinh đẹp, giàu có, là một tiểu thư quyền quý, kiêu căng, khó gần
Chap 1: Tình yêu sét đánh
Nó, Phùng Ngọc Gia Hân, một cái tên kiêu sa, nó nghĩ thế, nhưng nó tự
biết bản thân mình ko đc như cái tên kiêu kì ấy, nó hoàn toàn bình
thường, ko phải tiểu thư quyền quý, cũng không phải hotgirl chân dài
(chân nó ngắn ) không nổi bật, mấy thứ xa xỉ đó với nó chỉ có trong
phim ảnh lãng xẹt, có lẽ đó là lí do khiến 15 năm qua nó chưa 1 mảnh
tính dắt vai, ko sao, nó còn nhỏ và nó luôn tin tưởng vào cuộc sống 
Sắp bước vào cấp 3 rồi, vậy là đã bước qua tuổi 16, nó thi vào một
trường chuyên nổi tiếng, thật ko uổng bao công sức ngày đêm rèn giũa,
miệt mài kinh sử, nó đã thi đậu vào ngôi trường mà nó bấy lâu mơ ước.
Còn một tháng nữa là vào năm học, nó quyết định đi học anh văn, môn nó
kém nhất, vào trường mới, thua bạn thua bè ngại chết, nó tự nhủ. Vậy là
ngày đầu chân ướt chân ráo vào trung tâm học ngoại ngữ, giữa cái chốn
bạt ngàn người (trước đây đi học thêm lèo tèo có mấy đứa) nó hoa mắt,
một mình nó lủi thui xuống bàn cuối, chả biết có nhìn thấy gì ko.
Cái tính hậu đậu của nó, nếu được ban một điều ước, nó chắc chắn ước cái
tính xấu xí này tha cho nó, ko biết đi đứng thế nào lại bị chân vấp vào
ghế, ngã lăn quay
- Ui da!_!
Nó cảm nhận được những người xung quanh đang nhìn nó, hix, người ta ngã
mà sao mắt cứ mở thao láo ra nhìn thế kia, lại còn mắt chữ a, mồm chữ o,
chưa thấy ai ngã à, thiệt là bực quá đi mà. Yahhhhhhhhhh>o<
Ủa, mà nó đang nằm trên cái vật gì đó, hơi ấm từ thứ đó tỏa ra, êm quá,
sao ngã mà ko đau nhỉ, nó bất giác nhìn xuống vật thể lạ đang chịu sức
ép ngàn cân từ nó:
- AAAAAaaaaaaaaaa- nó hét
- Yahhhhhhhhhh, hét cái gì nữa vậy, thủng màng nhĩ nè! – vật thể lạ giờ mới lên tiếng
Nó chợt nhận ra chính mình cũng đang mắt mũi trợn ngược, vật thể lạ đã
che chắn cho nó là một hoàng tử chính hiệu, mang vẻ đẹp baby không thể
cưỡng lại, má phúng phính, răng khểnh, chiếc mũi thanh tú, đầu tóc hơi
cầu kì, cắt tỉa theo xì tai mới nhất, trong phút chốc cái tính mê zai
bùng phát ko kiềm chế được “yah, sao trên đời lại có người baby zậy”, nó
nhìn hắn chăm chú…
- Này, nhìn đủ chưa nhóc, cái mặt sao ngố dữ vậy, đứng lên lẹ đi, tôi
sắp ko chịu nổi nữa rồi, nặng quá đi- Hắn cắt ngang suy nghĩ của nó
- ơ, xin lỗi, tôi xin lỗi – Nó đáp ấp úng
Trời ơi ngại chết thôi, ai cũng nhìn nó chằm chằm,tia nhìn hình viên đạn
từ mấy đứa con gái, cũng phải thôi,tại nó ngã vào lòng hotboy mà lị,
mặt nó đỏ chín, má phúng phính in cái lúm đồng tiền, miệng chu lên xin
lỗi (baby tóa cơ ^^) đưa tay kéo hắn lên
- Không sao, nhóc nên cẩn thận một chút, đi đứng thế mặt đo đường đấy,
nếu vậy sẽ không xinh như thế này được nữa đâu- Hắn đứng dậy, mắt nhìn
nó, miệng nở một nụ cười thiên thần khó đỡ
Mặt nó giờ chắc chắn đỏ như cà chua, nếu không thì chắc còn đỏ hơn thế
nữa, nụ cười của hắn làm tim nó nhảy lung tung trong lồng ngực, thậm chí
còn như muốn nhảy vọt ra ngoài cơ thể (ặc ặc) hắn vừa cười với nó, một
nụ cười không thể cưỡng lại.
- Vào ngồi với tôi nè nhóc, sắp vào học rồi
Hắn vừa nói vừa kéo tay nó vào ngồi chung với hắn, tim nó lại đánh trống dồn dập. Nhưng khoan đã, sao hắn cứ gọi mình là…
- yah, bạn nhiêu tuổi mà cứ gọi tôi là nhóc hoài vậy?
- 16 đấy nhóc ạ
- her, 16 à, bằng tuổi thôi, ai cho gọi là nhóc hả
- ủa, thế nhóc cũng 16 tuổi à, sao lùn thế, tôi cứ tưởng học sinh cấp 1 chứ- hắn cười, hơi đểu
Yah, cái tên đẹp trai này công nhận cao thật, cứ như người mẫu, nhưng dù
có như thế thì cũng ko được ngang ngược vậy chứ, ta bik ta ko cao,
nhưng có đến mức học sinh cấp 1 ko hả, chân ta hơi ngắn nhưng ta có võ
đấy, bực quá đi:
- bạn nói ai là học sinh cấp 1 hả, nghĩ sao vậy, tôi hơi thấp, nhưng tôi
16 tuổi bằng bạn đấy, còn gọi tôi là nhóc nữa à >o<
Nó giận dữ cãi lại, cái miệng chúm chím, cái lúm đồng tiền trên đôi má
hồng iu iu của nó làm hoàng tử ko cưỡng lại được (nhìn thế này thì học
sinh cấp 1 quá đi chứ)
- Trời, nhóc đừng giận, ý tôi là nhìn nhóc dễ thương quá nên tôi tưởng học sinh cấp 1, giận xấu lắm nhá!!!!!!!!!
- Lại nhóc nữa, bạn mà kêu tôi là nhóc nữa là tôi ko nói chuyện với bạn đâu
- Nhưng tôi có thích kêu nhóc là nhóc đấy, nhóc hậu đậu ))))))
Cái tên này quá đáng ghê, mà ban nãy mới khen mình xinh, giờ lại kêu
mình là nhóc hậu đậu, bực quá đi mà, thôi ko thèm nói với hắn nữa, kiềm
chế, kiềm chế thôi>”<
Hắn nhìn con nhóc hậu đậu đang đấu tranh nội tâm gay gắt, trời, ở đâu ra
con bé xinh vậy ta, xinh mà nhìn hiền ghê, cũng không cầu kì như mấy
con bé tiểu thư bạn gái cũ của hắn. Kết con nhóc này rồi, yah, xinh như
baby vậy.
Kết thúc buổi học đầu tiên, Khoa thả mình xuống giường, trong đầu hắn,
hình ảnh con nhóc hậu đậu cứ quanh quẩn, bám riết hắn không thôi. Phải,
hắn đã trúng tiếng sét ái tình từ con nhóc đó, tình yêu sét đánh đấy mà 
- Bác ơi- Hắn gọi
- Gì vậy thưa cậu chủ- Bác quản gia hỏi hắn
- Cháu cần bác điều tra giúp một người
- Vâng, người đó tên gì vậy?
- Ơ, cháu cũng ko biết
- Thế cậu chủ có ảnh của người đó ko?
- Ơ, cháu cũng ko có
- Thế cậu chủ gặp người đó ở đâu, ngoại hình thế nào?
- Một con nhóc dễ thương, má phúng phính, có lúm đồng tiền… 
- Câu chủ thật làm khó tôi quá, làm sao tôi biết cô ấy là ai được
- À, con nhóc đó học cùng trung tâm ngoại ngữ với cháu, số thứ tự 326,
bác hãy giúp cháu tìm hiểu mọi thông tin về cô ấy càng sớm càng tốt
- Vâng thưa cậu chủ
Bác quản gia ra khỏi phòng, miệng Khoa nở một nụ cười rạng rỡ, yahhhh, đúng là “Tình yêu sét đánh mà”
Về Đầu Trang Go down
https://mylovea4.forumvi.com
 
Hoàng tử và lọ lem
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» Em Hãy Nói Đi - Hoàng Gia Huy

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
My Love A4 :: Giải trí :: Giải trí - Thư giãn :: Truyện tình cảm tuổi teen-
Chuyển đến